My Journal
Mẹ tôi, người sinh ra tôi còn không bắt tôi …sống khác đi được, huống chi là ai . Thì thế đấy, tôi có sao nói vậy nhưng không bao giờ nói bậy . Không nói bậy thì không làm bậy . Tôi cũng chưa bao giờ tự nhận mình là người …lịch sự,chính vì thế trên sân khấu, hay trong các bài viết trên báo, tôi đã nói rõ rằng tôi là một người vô học và ăn nói đôi khi rất là …cà chớn. Có điều gì lỗi lầm, xin bà con, cô bác bỏ lỗi cho .
Nhưng mà những điều tôi nói hay viết dù không phải ai cũng thích, song cũng có người ..không ghét . Ðó là những người thích ..có sao nói vậy, những người không hề đòi hỏi những điềiu quá khả năng của tôi . Bởi đời sống ở đây quá nặng nề với những … ý đồ vĩ đại, nên đôi lúc, cái lẩm cẩm, đàn bà, cà chớn của tôi đem đến ít phút thoải mái trong ..phòng tắm .
Chú Mai Thảo của tôi bảo viết một bài trên báo Văn . Tôi dạ nhưng ..vờ quên . Ông Nguyễn Xuân Hoàng kêu viết, cũng một bài ở Thế Kỷ 21 . Tôi cũng dạ rồi thôi luôn. Lý do, tôi không dám, tôi không xứng đáng được chen chân, góp mặt . Cũng bởi tôi kính trọng và quí mến những người nghĩ đến tôi, cho nên không dám đưa cái văn bằng duy nhất của tôi ra (bằng quốc tịch ấy mà). Sợ làm 2 ông mất mặt và những người khác không vui khi có tên tôi bên cạnh. Như thế cũng có thể gọi là biết điều đấy chứ .
Thường thường, ở những nước văn minh, người ta thường hay khuyến khích những …mầm non, ở bất cứ lãnh vực nào . Riêng tôi, tôi thấy người mình hơi …khắc khe, hơi .. ác với nhau đó . Ác nhiều hơn là khắc khe . Vì ác khác mà khắc khe khác . Dĩ nhiên là không phải mọi người ở đây đều như thế . Song người ác nhiều hơn và hay ..khoe cái ác của mình, một cách hãnh diện . Ðó chính là nỗi khổ tâm của họ bởi những người có cái tâm ác độc ác, sẽ không bao giờ sung sướng, hạnh phúc cả . Nếu không thế, chẳng hoá ra ông Trời bất công lắm ru .