
My Journal

đau, nhưng những ngày yêu dấu bên anh và bạn bè đã chẳng bao giờ tôi quên... dù đời sống có làm tan vỡ, có làm chìm sâu những mơ ước của một đời người - thì trong trái tim bầm dập của tôi, những ngày tháng cũ vẫn là một điểm son, là một bám víu cuối cùng và duy nhất...
2007/03/06
Bên Đời Hiu Quạnh 10
Viết . Với tôi, nghĩa là ghi lại những sự việc mắt thấy tai nghe . Vui, buồn, sướng, khổ, giàu, nghèo . Tất cả đều là sự thật từ trái tim, tự đáy lòng tôi . Ðó là vì trách nhiệm . Tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm ….với tôi . Chỉ là những chuyện lẩm cẩm, nhỏ nhặt của một người đàn bà bình thường . Và tôi tránh tuyệt đối cái việc được viết của mình, làm tổn hại cho người khác .
Sở dĩ tôi chỉ thích viết về những gì tầm thường nhất mà lại hay xảy ra nhất ở bất cứ gia đình Việt Nam nào, là bởi vì khả năng của một người …vô học như tôi, chỉ cho phép tôi làm được đến như thế mà thôi . Mà quả tình thật, tôi cũng không muốn, không dám sờ mó tới đời tư của ai . Tôi có hơn gì ai đâu ? Ðôi khi còn tệ hơn người khác nữa ấy chứ . Thế cho nên, tôi chỉ thích ghi nhận lên trên giấy những điều tôi biết rất rõ về tôi, nghĩa là những cái xấu nhất của mình, để …may ra nó bớt xấu đi chăng .
Người đời thường hay thích đề cập tới những điều ngoài tầm với, những chuyện “đội đá, vá trời”. Nên hay bỏ quên hoặc khinh thường những gì họ cho là nhỏ nhặt không đáng nói đến . Song cái gần chúng ta nhiều nhất, trói buột chúng ta nhiều nhất, làm phiền, làm khổ chúng ta nhiều nhất mà chúng ta phải nghĩ đến nhiều nhất . Hỡi ơi, lại chính là những cái nhỏ nhất . Thế mới biết ..nói là một chuyện, ai nói thánh, ai nói tướng gì cũng được. Làm, lại là chuyện khác.